Tớ nhận ra sự ngộ nhận đầy tai hại của mình và tớ muốn tìm một hình bóng khác để thay thế hình bóng đã cũ.
***
Tớ đã từng thầm yêu một người bởi những quan tâm, những lo lắng mỗi ngày mà người ấy mang lại cho tớ. Và rồi, tớ nuôi cho mình một hi vọng: đến một ngày nào đó, người sẽ ấy hiểu được tình cảm của tớ. Nhưng cuối cùng người ấy đã yêu một người con gái khác, và lúc đó tớ chợt nhận ra rằng mình đang ở trong một thế giới hoang tưởng do chính mình tạo ra. Tớ nhận ra sự ngộ nhận đầy tai hại của mình và tớ muốn tìm một hình bóng khác để thay thế hình bóng đã cũ.
Cậu là một người luôn hoàn hảo trong mắt tất cả mọi người và nhất là với tớ, cậu học giỏi, hiền lành, dễ thương và nhất là có một nụ cười đặc biệt. Lần đầu gặp cậu, tớ cứ tưởng mình đang mơ.
Dần dần, hình ảnh của đậu là một điều gì đó rất thường trực trong tâm trí tớ. Mỗi câu nói đùa, mỗi lời trách móc khi tớ ngang bướng không nghe lời,... với tớ đều là những gì lạ và hay lắm. Bắt đầu là thích và tiến triển thành tình yêu rồi cậu ạ!!
Rồi một ngày tớ hỏi rằng cậu có yêu tớ không nhưng cậu nói chúng chỉ là bạn thôi, lúc đấy tớ mới biết tớ lại ngộ nhận và lại một lần nữa tự làm đau chính bản thân mình, nhưng chẳng hiểu sao tớ lại ngoan cố không chịu từ bỏ, lại một lần nữa, tớ thầm lặng nghĩ đến cậu trong một niềm yêu thương đơn phương.
Thời gian cứ trôi, tình cảm tớ dành cho cậu cũng nhạt dần và rồi tớ quyết định từ bỏ cậu. Và rồi, chính lúc đó, cái lúc tớ định buông thì cậu lại xuất hiện trước tớ với một nụ cười đầy mê hoặc. Không phải có là ngốc không, nhưng sự thật cái hình bóng ấy đã quá đậm sâu trong tâm trí tớ rồi. Đêm nào tớ cũng nghĩ về cậu, cũng mơ về cậu. Và rồi tớ lại dặn lòng mình: đó chỉ là ảo tưởng, là mơ, là không có thật, là thôi, là dừng lại, là buông tay.
Miệng thì nói thế mà vẫn không làm được...tớ quả là một con ngốc khi mãi chờ đợi một tình yêu không bao giờ đến..nhưng con tim của tớ không chịu nghe lời tớ. Tớ phải làm sao đây hả cậu?
Đăng nhận xét